Nỗi khổ của “người mở đường”…
“Đường đua” đã ra mắt khán giả sau những cảm tình đặc biệt của giới truyền thông dành cho sự táo bạo của một êkip trẻ; họ đã làm ra một bộ phim được gọi là một phim “mở đường dũng cảm” cho thể loại bạo lực kiểu mới của Việt Nam. Phim này là một tổ hợp của nhiều cái đầu tiên: Lần đầu tiên đạo diễn trẻ Nguyễn Khắc Huy (1985) làm phim điện ảnh, lần đầu tiên đạo diễn hình ảnh Kieran Daniel Powler thử sức với máy quay, lần đầu tiên rocker Phạm Anh Khoa đóng vai chính… có thể nói mỗi cá nhân trong phim này đều tự tin và hết lòng trong việc thể nghiệm, sáng tạo.
Phim Đường đua là một tổ hợp của nhiều cái mới
Tuy nhiên, phim đã thất bại thê thảm về doanh thu phòng vé khi ra rạp vừa qua! Có nhiều lý do để nói về sự thất bại này. Đầu tiên, phải nói đến câu chuyện kể trong phim. Kịch bản “Đường đua” là sự kết hợp giữa các thể loại tâm lý hiện thực, hành động, viễn tưởng. Nếu câu chuyện chỉ dừng lại ở mối quan hệ hận thù giữa Lộc, một cựu vận động viên điền kinh đổi nghề làm tài xế với Hải, một trùm sòng bạc chuyên buôn bán nội tạng phi pháp thì phim đã có một kết cấu chặt chẽ và thuyết phục.
Nhưng kịch bản đã khá tham khi đưa vào yếu tố viễn tưởng và đặt ra nhiều tuyến nhân vật. Đó là Lâm, một gã đang bị săn đuổi và giữ trong tay chiếc túi bí ẩn. Rồi chi tiết khu rừng quanh ngọn hải đăng bốc cháy dưới một luồng sáng xanh kỳ lạ. Sau đó là sự xuất hiện của một đàn anh trong đội điền kinh cũ, một nhân vật trùm giấu mặt liên quan đến ánh sáng xanh đầy bí ẩn….
Thoạt tiên, tuyến nhân vật nào cũng hứa hẹn sẽ có một lý giải thú vị nhưng vấn đề là cuối cùng không tuyến nào được giải quyết triệt để cả. Thế nên về cuối thì người xem trở nên hoang mang với những gì đang diễn ra!
Những chi tiết viễn tưởng không ăn nhập với nội dung phim
Phim bạo lực viễn tưởng thì đương nhiên cần có… viễn tưởng ngoài bạo lực, và theo như nhà sản xuất Hồng Ánh thì đó còn là mắt xích kết nối cho ý tưởng phần tiếp theo. Tuy nhiên nó vẫn khiến bộ phim quá lạc lõng giữa hiện thực và hư cấu do chất viễn tưởng được đưa vào phần sau của phim hoàn toàn không ăn nhập gì đến nội dung phần đầu. Điều đó cũng đã khiến cho những nỗ lực phơi bày hiện thực xã hội như các tệ nạn cờ bạc, ma túy, buôn bán nội tạng… vốn thật sự ấn tượng bỗng chốc bị phá vỡ gần như hoàn toàn bởi một chi tiết sci-fi không đúng chỗ.
Đặc biệt, sự ủng hộ có phần thái quá của truyền thông, những đánh giá khen ngợi quá mức… vào những ngày đầu ra mắt cũng đã vô hình trung làm hại phim này. Điều đó khiến người xem có cảm giác hụt hẫng, thậm chí là dối lừa khi đến rạp. Những cây bút bình luận uy tính thì gần như quá “nương tay” với những khuyết điểm của bộ phim.
Cùng với “Đường đua” thì phim“Lửa Phật” của Dustin Nguyễn sẽ được ra mắt vào cuối tháng 8 này cũng là một phim hành động giả tưởng đầu tiên của điện ảnh Việt.
Nội dung cụ thể của bộ phim thì được giữ đến phút cuối, nhưng “Lửa Phật” được bật mí là một tác phẩm mang phong cách kết hợp giữa sự cổ điển và hiện đại, lấy cảm hứng từ văn minh công nghiệp phương Tây thế kỷ 19, trong đó những đồ vật đều được cách điệu theo kiểu dáng của những cỗ máy đồ sộ, phức tạp, hoạt động bằng bánh răng và động cơ hơi nước. Dustin Nguyễn làm đạo diễn kiêm biên kịch và đóng vai chính; bộ phim cũng đánh dấu sự trở lại của Ngô Thanh Vân trên màn ảnh.
Poster phim Lửa Phật
“Lửa Phật” đang thu hút sự chú ý của khán giả bởi những pha võ thuật gay cấn thông qua các teaser, trailer được tung ra. Đặc biệt, đóng góp không nhỏ cho những cảnh quay đánh đấm là đạo diễn hành động Bùi Văn Hải - một trong những đạo diễn võ thuật thế hệ đầu tiên tại TP HCM…
Tuy nhiên, với tất cả những thông tin ít ỏi đó từ nhà sản xuất thì không thể đánh giá là phim hay - dở khi nó chưa ra mắt.
Hai phim trên là hai phim mở đường cho một thể loại mới của điện ảnh Việt, con đường ấy có thể phù hợp, hoặc là ngõ cụt thì chưa biết được nhưng rõ ràng không có người mở đường thì sẽ không có ai đến đích cả! Vì thế nếu giới truyền thông bình tĩnh, đặt tác phẩm vào đúng vị trí của nó thì người xem hẳn đã có tâm thái thích hợp hơn khi đến rạp.
Như với phim “Đường đua” chẳng hạn, nếu truyền thông không phóng túng, khen quá đà thì khán giả không đến nỗi phải thất vọng và phim trở nên đìu hiu đến thế. Dù nếu ở hai lựa chọn đánh giá đơn giản là hay – dở thì “Đường đua” chắc chắn không phải là một bộ phim hay. Nhưng, nó đã làm được những gì gọi là một phim tiên phong trong thể loại của nó ở Việt Nam.
Hư Trúc
-
Khám phá những làng nghề truyền thống ở Hưng Yên
-
Bảo tàng Lịch sử Quân sự Việt Nam miễn phí vé cho khách tham quan
-
Những địa điểm "không thể bỏ qua" khi du lịch Bắc Kạn
-
Văn hóa vùng Đông Bắc - Bản sắc, hội nhập và vươn xa
-
Lễ hội Thiết kế sáng tạo Hà Nội 2024: Khám phá những công trình trên “Giao lộ di sản”