Đường ống khổng lồ mới từ Trung Đông đến châu Á có thể thay đổi cuộc chơi
Mỹ và phương Tây đưa ra nhiều gói cấm vận Nga, đặc biệt đối với nguồn dầu và khí xuất khẩu từ Nga, như áp giá trần đối với dầu và nhiên liệu của Nga, các nước châu Âu rời bỏ nguồn khí đốt mà trước đó họ phụ thuộc vào Nga và thay bằng LNG nhập nhẩu từ Mỹ và Trung Đông.
Nước Nga của Putin, bằng vũ khí năng lượng đã liên tục có những đối sách trước các đòn tấn công của phương Tây, với các đồng minh Trung Quốc và Ấn Độ - thị trường chủ chốt nhập khẩu dầu và khí của Nga từ sau cuộc chiến Ukraine. Nga cũng khéo léo sử dụng vai trò trong OPEC+ để kiểm soát sản lượng dầu ra thị trường, duy trì giá dầu trong thời điểm khó khăn.
Trong bối cảnh đó, xuất hiện một đường ống khổng lồ mới từ Trung Đông đến châu Á có thể cung cấp cho phương Đông khối lượng lớn nguồn cung cấp khí đốt đáng tin cậy trong nhiều thập kỷ đang được lên kế hoạch.
Sự hiện diện của một đường ống như vậy cũng có thể dẫn đến việc nguồn cung cấp khí đốt quan trọng bị chuyển hướng khỏi châu Âu, trong khi nhu cầu khí đốt đã tăng lên đáng kể để thay thế nguồn cung cấp khí đốt bị mất sau khi lệnh trừng phạt được áp dụng đối với Nga.
Thông báo về đường ống mới này được đưa ra chỉ vài tuần sau khi thỏa thuận nối lại quan hệ giữa Iran và Ả Rập Xê-út do Trung Quốc làm trung gian, đánh dấu một cột mốc quan trọng trong trật tự thị trường dầu mỏ toàn cầu mới.
Petrotimes giới thiệu bài viết của Simon Watkins - chuyên gia về thị trường năng lượng, cố vấn rủi ro địa chính trị cho một số quỹ phòng hộ lớn ở London, Moscow và Dubai - viết cho Oilprice.
Đường ống dẫn khí mới đang được lên kế hoạch sẽ chạy dọc theo hành lang dài 2.000 km qua Oman và UAE, qua Biển Ả Rập và vào Ấn Độ. Điều này sẽ cho phép khí đốt từ nguồn Oman, UAE, Iran, Ả Rập Xê-út, Qatar và Turkmenistan. Các quốc gia này cùng nhau, theo ước tính rất thận trọng, chỉ dưới 2,9 nghìn tỷ feet khối (tcf) trữ lượng khí đốt - Iran 1.200 tcf, Qatar 858 tcf, Ả Rập Xê-út 333 tcf, Turkmenistan 265 tcf, UAE 215 tcf và Oman 24 tcf. Ngoài ra, một mối đe dọa rất lớn đối với việc tiếp tục cung cấp khí đốt (bao gồm cả LNG) từ Trung Đông đến châu Âu là Qatar - nhà xuất khẩu LNG số một thế giới. Oman cũng có khả năng LNG rộng lớn, mà Iran cũng đã tìm cách sử dụng từ lâu.
Điều quan trọng cần lưu ý là mặc dù ban đầu sẽ có một đường ống chính chạy từ Trung Đông đến Ấn Độ, nhưng một số phần mở rộng khác của kế hoạch đường ống này đã sẵn sàng.
Các kế hoạch hoàn chỉnh cho đường ống dẫn dầu Iran - Ấn Độ và đường ống dẫn dầu Iran -Pakistan - cả hai đều có thể được mở rộng sang Trung Quốc - đã được thực hiện từ lâu.
Bắt đầu từ cảng Chabahar của Iran, các phiên bản thay thế của những kế hoạch này kết hợp các đường ống dẫn chạy trực tiếp vào cảng Gwadar trọng yếu của Pakistan hoặc vào một trong những cảng chính của Ấn Độ ở Gujurat. Một giải pháp thay thế là khí đốt của Iran vào Gwadar sau đó sẽ được dẫn thêm qua đất liền vào Ấn Độ.
Bên cạnh sự phản đối của Hoa Kỳ đối với các kế hoạch này, Ấn Độ muốn có sự đảm bảo từ Iran rằng cảng Chabahar sẽ tiếp tục được coi là một dự án phát triển chủ yếu do Ấn Độ lãnh đạo. Chabahar vẫn là phương án trung chuyển rõ ràng nhất đối với cảng Gwadar do Trung Quốc xây dựng và vận hành ở Pakistan, chỉ cách đó 75 km, và là điểm khởi hành quan trọng trong Hành lang kinh tế Trung Quốc - Pakistan.
Elena (thực hiện)