Top 10 game có thưởng khi tải về - game bài đổi thưởng trực tuyến

“Yếu” với vợ - “khỏe” với bồ

01:00 | 04/06/2014

2,616 lượt xem
Theo dõi PetroTimes trên
|
Chồng tôi chỉ yếu sinh lý với tôi thôi, còn anh đang ngang nhiên sống với bồ ở một căn hộ hai người thuê gần cơ quan anh, bao nhiêu hình ảnh, video họ yêu thương nhau, vui vẻ đều được thám tử gửi đến mail của tôi. “Sắp tới anh lại lấy tiền đi khám yếu sinh lý, em yên tâm, lại đi du lịch nhé cưng! Anh chỉ dành hết cho em thôi…”.

Vợ chồng lấy nhau được 3 năm tôi mới có bầu, vì khó có, lại là con trai nên cả hai thống nhất với nhau cùng kiêng khem sợ ảnh hưởng  đến con… và thế là 9 tháng mang thai, thêm 5 tháng ở cữ… tôi “nhịn” và tôi nghĩ chồng cũng “nhịn” như tôi, tất cả vì con cái. Không hiểu thời gian ấy tôi nghĩ gì, có lẽ việc dính bầu, nhất lại là con trai làm tôi mụ mị cả đầu óc, chả còn quan tâm đến chồng mình… và có lẽ cũng vì thế chồng tôi bắt đầu bị “yếu sinh lý” từ lúc ấy…

Từ lúc con trai được 5 tháng, bây giờ con đã 5 tuổi, tôi đã sống trong cảnh “thiếu thốn”, lấy con cái làm niềm vui như thế, 5 năm, có lẽ mỗi năm được vài ba lần… Điều đau đớn hơn cả là tôi bỏ không biết bao nhiêu tiền cho anh đi khám chữa, thì tất cả số tiền ấy là để cho anh nuôi cô bồ trẻ trung, xinh đẹp của anh.

Đang ở cái tuổi mơn mởn, lại là người có chút học thức, nhan sắc, tôi cũng được nhiều người chú ý đến, mỗi lần đi công tác xa nhà, tôi thực sự muốn sa ngã, muốn là một người khác, có thể sống với bản năng của một người đàn bà… Vậy mà nghĩ thương chồng, tôi đã vượt qua tất cả, sống trách nhiệm, đúng bổn phận… Vậy mà anh nỡ lừa dối tôi không chút áy náy, cầm tiền của tôi mua xe, mua đồ cho bồ, thậm chí còn thuê cho cô ta một căn nhà gần cơ quan anh.

Mỗi lần tôi gợi ý để tôi đưa anh đi khám, anh đều viện lý do đi cùng vợ ngại, xấu hổ… Mỗi lần đi khám là một tờ giấy xác nhận “yếu sinh lý” của một bác sĩ khác nhau… Khốn nạn hơn, anh về thủ thỉ khóc lóc bảo tôi hay anh giải thoát cho tôi, không thế này anh thương tôi lắm… A coi như “hỏng” hẳn rồi…  Mỗi lần như vậy vợ chồng lại ôm nhau khóc lóc thảm thương lắm. Bây giờ nghĩ lại mà tôi rùng cả mình vì cảm thấy ghê tởm anh.

Anh kiếm cớ “yếu sinh lý” nên buồn chán, đi suốt ngày không màng chuyện con cái, gia đình, về đến nhà là say, là lên giường đi ngủ. Tôi động chạm vào người là cáu bẳn, có lần còn nói tôi là loại đàn bà đam mê sắc dục này nọ… Mỗi lần thế tôi càng thương anh hơn, càng đưa cho anh nhiều tiền hơn để đi khám.

Chẳng dám tâm sự chuyện vợ chồng với ai, tôi cứ như cái máy lầm lũi đi đi về về giữa nhà và cơ quan, cho đến khi chị bạn cùng phòng mua nhà hỏi vay tôi tiền, tôi không có. Vì chị em thân nhau, lại không cho chị vay được nên tôi mới nói lý do 5 năm nay toàn để dành tiền để đi chữa trị cho chồng. Chị mách tôi bạn chồng chị là bác sĩ chữa bệnh nam khoa.

Tôi như mở cờ trong bụng về thông báo cho anh biết. Ai ngờ anh chửi tôi không tiếc lời, nói tôi đem chuyện tế nhị kể lung tung, nói tôi sỉ nhục anh, thậm chí còn đánh tôi khiến tôi sưng một bên má. Chuyện tất nhiên chị bạn tôi biết, hai chị em nói chuyện, tâm sự tất cả, rồi chị phân tích cho tôi. Tôi quyết định nghe lời chị thuê thám tử theo dõi chồng mình, và sự thật lúc này mới được phơi bày…

Chồng tôi chỉ yếu sinh lý với tôi thôi, còn anh đang ngang nhiên sống với bồ ở một căn hộ hai người thuê gần cơ quan anh, bao nhiêu hình ảnh, video họ yêu thương, vui vẻ bên nhau đều được thám tử gửi đến mail của tôi. “Sắp tới anh lại lấy tiền đi khám yếu sinh lý, em yên tâm, lại đi du lịch nhé cưng! Anh chỉ dành hết cho em thôi…”.

Mọi thứ sụp đổ, niềm tin, tình yêu, cả sự thương hại cũng không có. Lá đơn ly hôn tôi đặt trên bàn trước khi ngồi viết những dòng này. Một bài học đau đớn cho tôi khi không thể phân biệt nổi yếu thật và yếu giả là như thế nào.

Ngọc Linh