Hợp tác Nga-Iraq trong OPEC+: Yếu tố then chốt để ổn định giá dầu
(PetroTimes) - Trước tình hình thị trường dầu mỏ biến động, Nga và Iraq đang tăng cường hợp tác trong khuôn khổ OPEC+ để ổn định giá dầu. Sự hợp tác này có ý nghĩa quan trọng đối với nền kinh tế của cả hai nước, cho thấy sự phức tạp của việc cân bằng địa chính trị và năng lượng.
Thủ tướng Iraq Mohammed Shia' al-Sudani và Tổng thống Nga Vladimir Putin đã có cuộc điện đàm vào tuần này và thảo luận về quan hệ song phương, tập trung vào hợp tác năng lượng. Ảnh RT |
Sự biến động giá dầu càng trở nên phức tạp hơn bởi các căng thẳng địa chính trị và áp lực kinh tế, điều này buộc các thành viên OPEC+ phải tăng cường hợp tác. Cuộc thảo luận gần đây giữa Tổng thống Nga Vladimir Putin và Thủ tướng Iraq Mohammed Shia' al-Sudani nhấn mạnh tầm quan trọng của một phản ứng chung để đối phó với sự mất cân bằng của thị trường.
Các quốc gia trong OPEC+ chiếm 40% sản lượng dầu mỏ toàn cầu. Do đó, họ phải tìm giải pháp để cân bằng giữa việc duy trì doanh thu ngân sách cho các thành viên và ổn định giá cả trong bối cảnh nhu cầu không chắc chắn. Trong khi Nga chịu áp lực từ các lệnh trừng phạt của phương Tây, thì Iraq phụ thuộc rất nhiều vào doanh thu dầu mỏ, cả hai quốc gia có chung mục tiêu nhưng lại có không gian hoạt động khác nhau.
Bối cảnh kinh tế và chiến lược
Nga và Iraq lần lượt là nhà sản xuất dầu mỏ lớn thứ hai và thứ ba trong OPEC+, đóng vai trò quan trọng trong việc điều chỉnh sản lượng. Nga đang đối mặt với việc giảm 20 USD/thùng cho các lô hàng để tránh các lệnh trừng phạt và phụ thuộc vào giá cả toàn cầu để bù đắp những tổn thất này. Với 42% ngân sách liên bang đến từ dầu mỏ, Moscow không thể chấp nhận sự sụt giảm giá kéo dài.
Đối với Iraq, nơi 90% doanh thu công đến từ ngành dầu mỏ, các vấn đề còn nghiêm trọng hơn. Sự sụt giảm 1 USD/thùng sẽ dẫn đến tổn thất 1,4 tỷ USD mỗi năm, điều này làm hạn chế khả năng của Iraq trong việc đáp ứng các nghĩa vụ ngân sách và xã hội. Sự phụ thuộc này buộc Baghdad phải duy trì sản lượng ở mức phù hợp với nhu cầu tài chính, đồng thời hỗ trợ các nỗ lực cắt giảm sản lượng của OPEC+.
Cơ chế điều chỉnh và căng thẳng nội bộ
Năm 2023, OPEC+ đã công bố giảm tổng cộng 3,66 triệu thùng/ngày để ngăn chặn sự sụt giảm giá. Tuy nhiên, việc thực hiện các hạn ngạch này vẫn không đồng đều. Mặc dù Nga đã tuyên bố cắt giảm 500.000 thùng/ngày, nhưng xuất khẩu của nước này sang châu Á lại tăng lên, điều này phần nào mâu thuẫn với cam kết của họ.
Iraq, với chi phí sản xuất thuộc hàng thấp nhất thế giới, về lý thuyết có thể đóng góp nhiều hơn cho việc cắt giảm sản lượng. Tuy nhiên, các hạn chế về ngân sách và áp lực xã hội trong nước hạn chế sự linh hoạt của nước này. Sự phối hợp với Moscow giúp củng cố vị thế chung của OPEC+, mặc dù vẫn tồn tại những căng thẳng giữa các thành viên.
Triển vọng cho thị trường dầu mỏ
Có một số kịch bản có thể xảy ra đối với OPEC+:
-
Duy trì mức cắt giảm sản lượng hiện tại: Điều này sẽ giúp ổn định giá dầu ở mức khoảng 85 USD/thùng, mang lại lợi ích cho phần lớn các thành viên.
-
Cắt giảm sâu hơn: Điều này có thể đẩy giá lên trên 100 USD/thùng nhưng cũng gia tăng sự cạnh tranh, đặc biệt là từ dầu đá phiến của Mỹ.
-
Mâu thuẫn nội bộ: Nếu không đạt được sự đồng thuận có thể dẫn đến cuộc chiến giá cả, tương tự như cuộc khủng hoảng năm 2020.
Theo dự báo của Cơ quan Năng lượng Quốc tế (IEA), nhu cầu dầu mỏ có thể đạt đỉnh 104 triệu thùng/ngày vào năm 2030. Giới hạn này buộc các thành viên OPEC+ phải tối đa hóa doanh thu trong ngắn hạn đồng thời dự đoán tác động của quá trình chuyển đổi năng lượng.
H.Phan