Người kiên nhẫn luôn có quà!
Chúng ta cần biết nếu đã là của ta, dù thế nào cũng không mất được, đâu có phải muốn tranh là tranh được đâu, càng tranh giành phúc báo càng suy tổn.
Ghi nhớ 17 điều để cuộc sống tốt đẹp hơn |
Trên đời có 4 điều không tồn tại vĩnh cửu |
Duyên nợ và lời phật dạy trong tình yêu đáng suy ngẫm |
Thời nhà Minh có một thư sinh tên là Ngô Tử Điềm, vợ cậu họ Tôn. Mẹ cậu qua đời từ khi cậu còn nhở, cha lấy mẹ kế. Mẹ kế không công bằng, đối xử với cậu không tốt như với em trai. Cậu thấy bất công quá muốn đi tìm mẹ kế nói cho ra nhẽ, nhưng vợ cậu đều can ngăn không nên làm thế. Sau đó, cha Tử Điềm qua đời, trong di chúc cha có để lại đất, ngân lượng. Mẹ kế đã để lại cho cậu ruộng xấu nhất, ruộng tốt cho mình và em trai cậu, bà còn cất giấu đi bao nhiêu tiền. Cậu không chịu được nữa, định đi hỏi mẹ kế thì lại bị vợ can ngăn.
Học văn hóa truyền thống đầu tiên phải học cách chấp nhận thiệt thòi, không chỉ học cách chịu thiệt thòi với người khác mà với cả người thân cũng phải học. Hơn nữa, chúng ta cần biết nếu đã là của ta, dù thế nào cũng không mất được, đâu có phải muốn tranh là tranh được đâu, càng tranh giành phúc báo càng suy tổn. Xin hỏi mọi người có gia đình nào vì tranh gia sản đưa nhau ra tòa mà sau này gia tộc lại ngày càng hưng thịnh không ạ? Đương nhiên là không có rồi. Chu Tử trị gia có nói: “Luận thường quai suyễn”, xung đột rồi lập tức tiêu vong, gia đình đó sẽ bại lụi rất nhanh. Thế nên vợ Tử Điềm cư xử rất đúng mực “vợ hiện chồng bớt họa” người vợ hiền từ giúp chồng hóa giải rất nhiều kiếp nạn.
Kết quả rất nhanh sau đó, người con trai của mẹ kế nghiện cờ bạc, khuynh gia bại sản, hai mẹ con rơi vào cảnh đi ăn xin. Giả sử bạn là Ngô Tử Điềm lúc này bạn sẽ làm gì? nói câu “Đúng là ông trời có mắt, bà cũng có ngày hôm nay” với mẹ kế và em trai thì đúng là không hợp luân thường đạo lý. Lúc đó, vợ cậu rất hiểu chuyện khuyên cậu đi đón mẹ và em trai về. Lỗi của đối phương nên bỏ qua không thù hằn trong lòng, nếu cậu đã thù hằn thì sẽ mượn cớ này mà làm lớn chuyện. Cậu đón về ăn cơm cùng nhau, sau đó còn giúp em trai cai nghiện cờ bạc, cuối cùng cảm động mẹ kế và em trai, gia đình lại hòa thuận trở lại.
Vợ cậu sinh hạ được ba người con trai đều thi đỗ tiến sĩ. Đã là phúc báo của họ thì không thể mất đâu được. Gia đình có 1 tiến sỹ đã đáng tự hào lắm rồi, đầy ba người đều là tiến sỹ, đó chính là phúc báo của vợ chồng họ. Cho nên bao dung khoan lượng sẽ có phúc lớn, huống hồ sao có thế tính toán với người thân của mình được?
Ba người con trai từ nhỏ đã chứng kiến đức tính và sự nhẫn nhục chịu đựng của mẹ nên rất chăm chỉ học tập, sau này đã thành tài. Vì vậy làm người không nên tính toán, học cách chịu thiệt thòi, người ta nợ bạn ông trời sẽ giúp bạn đòi lại công bằng.
Giả sử chúng ta theo nghiệp giáo dục, luôn bất hòa với cha mẹ, đồng nghiệp thậm chí còn mang cả sự không vui vẻ đó đến lớp dạy học thì chẳng phải chúng ta đã phá hỏng cả một thế hệ em thơ rồi sao.
Hãy nhớ luôn yêu thương, bao dung người khác, tinh thần bạn sẽ vui vẻ thoải mái, tin rằng cuối cùng tình yêu và may mắn sẽ đến bên bạn.
N.D