Bi kịch khi yêu lái xe của chồng đại gia sắp cưới
Do quá bận rộn, Chí đã nhờ Tạo (trợ lý kiêm lái xe) quan tâm tới tôi giúp anh và chuyện cũng bắt đầu từ đó...
Là một cô gái tỉnh lẻ lên thành phố học đại học, tôi phải chật vật lắm mới qua được 4 năm học. Tốt nghiệp ra trường, tôi không biết kiếm việc làm ở đâu. Giữa lúc đó, tôi gặp Chí là Giám đốc một công ty TNHH chuyên kinh doanh những mặt hàng xuất nhập khẩu. Biết hoàn cảnh của tôi, Chí sẵn sàng nhận tôi vào làm việc ở công ty anh chỉ với một công việc là trực văn phòng, nghe điện thoại, tiếp khách và đánh một vài tài liệu khi cần thiết. Anh đã trả lương tôi 4 triệu đồng/tháng. Như người chết đuối vớ được cọc, tôi vui vẻ và yên tâm với công việc tuy biết rằng mình đựợc đặt không đúng chỗ.
Sau một thời gian làm việc, tôi linh cảm thấy mình được Chí để ý. Trái tim con gái mách bảo tôi rằng anh yêu tôi, chứ không có ý chơi bời hay lợi dụng gì. Chí hơn tôi 10 tuổi, năng động, hoạt bát, có tài kinh doanh. Mới ngoài 30 tuổi đã dám mở công ty và đứng đầu đã 4 năm, tạo công việc cho hơn 50 người. Tôi thầm cảm phục anh. Chí rất nghiêm túc trong sinh hoạt, không nhậu nhẹt, la cà các nhà hàng, quán bar. Tuy vậy, tôi vẫn chưa hoàn toàn yên tâm vì tự thấy mình còn thua kém, chênh lệch nhiều so với anh. Người như anh thì hoàn toàn có thể yêu những cô gái xinh đẹp, con nhà giàu, có thế lực ở thành phố. Tôi đem chuyện này tâm sự với một người bạn lớn tuổi hơn mà tôi hằng kính nể, tin yêu thì được họ khích lệ và củng cố thêm niềm tin. Với trái tim xốn xang, lại thêm lời động viên, tôi đã tiếp nhận tình yêu của Chí và cảm thấy thật mãn nguyện, hạnh phúc, tưởng không còn gì hơn thế.
Chí đã dang rộng cánh tay che chở và lo cho tôi chu toàn. Tuy nhiên, tôi đã kiên quyết từ chối tiền mặt mỗi khi anh đưa. Những lần như vậy, anh đều nói: “Trước sau rồi chúng ta cũng là vợ chồng, em không ngại gì, coi như em giữ hộ anh, sẽ cẩn thận, yên tâm hơn”. Nhưng tôi vẫn không chịu nhận. Anh lại tìm cách “bí mật” bỏ vào ví của tôi.
Công việc quản lý, điều hành công ty khiến Chí luôn bận rộn. Việc kinh doanh, tìm các đối tác khiến anh phải thường xuyên vắng nhà, đi đến nhiều tỉnh khác. Vài tuần, chúng tôi không gặp nhau là chuyện bình thường. Anh sắm cho tôi điện thoại di động, bắt tôi phải nhận để nói chuyện từ xa trong những dịp đi công tác. Nhưng thường anh chỉ nói được vài câu rồi lại “xin lỗi” vì có công chuyện không thể tiếp tục. Lúc đầu, ngày nào anh cũng nói chuyện vào lúc 23 giờ đêm, sau thưa dần. Tôi nghĩ là có lẽ anh quá căng thẳng và mệt mỏi với nhiều công việc nên có thể ngủ thiếp đi đến sáng rồi lại lao vào một ngày mới. Tuy cảm thấy buồn và có chút tủi thân, nhưng tôi đã tự an ủi, tìm cớ cảm thông với anh. Và tôi cũng thấy thương anh nhiều.
Chúng tôi đã yêu nhau được một năm như vậy. Tuy anh chưa một lần đưa tôi đi chơi xa và ở bên nhau trọn vẹn một ngày, nhưng tôi cũng mãn nguyện khi thấy anh ấn định ngày cưới vào dịp Tết năm sau.
Chuyện của tôi như vậy là quá ổn, sao phải kể làm chi? Vâng. Nhưng tôi thật không ngờ, số phận tôi lại có thể như vậy. Chuyện bắt đầu từ...
Do quá hiếm thời gian nên Chí đã nhờ Tạo (vừa là trợ lý, vừa lái xe) quan tâm đến tôi giúp anh. Chấp hành “lệnh” của anh, Tạo đã làm hết trách nhiệm với tôi. Tạo kém Chí một tuổi nhưng tôn trọng và luôn xưng hô là “anh, em”. Tôi thấy Tạo nghiêm túc, đứng đắn, rất đỗi trung thành với anh nên cũng quý và tin anh ta. Ngày nào Tạo cũng đưa đón tôi đi về, vì tôi ở xa công ty, lại đi xe buýt. Tôi băn khoăn thì Tạo nói: “Xe này là của riêng anh Chí, em khỏi lo. Vả lại, cả công ty biết em là vợ anh ấy đến nơi rồi”. Tôi mới hoàn toàn yên tâm nhận sự đưa đón của Tạo.
Từng ngày trôi đi, khi mà Chí cứ bận mải lao theo công việc, gần như “khoán trắng” cho người lái xe chăm sóc tôi thì Tạo lại luôn gần gũi. Anh ta tỏ ra là người tế nhị, lịch sự và rất tôn trọng người yêu của “sếp”. Tôi thấy anh đã quá nhiệt tình với mình vượt cả yêu cầu Chí nhờ. Đặc biệt, anh rất được bố mẹ và gia đình tôi quý mến trong khi Chí chưa làm được việc này (Chí chưa một lần về quê thăm gia đình tôi). Và thật trớ trêu, tôi đã thấy yêu Tạo mạnh mẽ và chân thành hơn Chí. Bằng chứng là trong một lần cả hai người đi công tác ra miền Trung, tôi nhớ và nghĩ nhiều đến Tạo hơn Chí. Khi mà Chí thường xuyên gọi điện thoại cho tôi thì tôi lại chỉ mong nhận được điện của Tạo.
Tôi đang ở vào một hoàn cảnh thật khó xử. Chí đến với tôi trước và rất tốt với tôi. Nhưng tính cách anh có phần khô khan, cứng nhắc, quá chạy theo việc kinh doanh, làm giàu. Tạo thì ngược lại, sống tế nhị, rất tâm lý, tình cảm hơn. Tôi biết là Tạo cũng rất yêu tôi, nhưng là người đến sau, nhất là lại sau chính “sếp” của mình. Tạo đang được Chí tin dùng, trả lương hậu hĩnh.
Tôi cũng biết nếu là vợ Chí thì có cuộc sống sung sướng, nhàn hạ, còn đến với Tạo thì hẳn là không thể sung túc bằng. Nhưng tôi thực lòng thấy yêu và hợp với Tạo hơn. Còn với Chí, chỉ thấy biết ơn. Ở bên Tạo, tôi ríu rít nói, cười cả ngày không hết chuyện. Nhưng bên Chí, ngoài ăn uống và việc anh hỏi tôi có cần gì để mua sắm thì quả tình là không có chuyện gì để nói.
Lấy Chí, tôi có phần yên tâm với dư luận và không cắn dứt lương tâm, nhưng lại thấy bất hạnh và canh cánh trong lòng khi biết Tạo cũng rất yêu mình và thực sự là mình cũng rất yêu anh. Nếu lấy Tạo thì tôi e dư luận lên án và không hiểu Chí sẽ đối xử với Tạo thế nào, liệu có còn để Tạo làm việc nữa không. Chúng tôi sẽ còn mặt mũi nào mà nhìn Chí nữa đây?
Bi kịch khi yêu lái xe của chồng đại gia sắp cưới |
Tôi vô cùng bối rối, nao núng không yên lòng.